Kết thúc cuộc điện thoại, Diệp Ân tựa lưng vào tường thở ra một hơi. Cô lấy tay vuốt mặt, dáng vẻ đầy chán chường.
Càng lúc càng có quá nhiều bí ẩn xoay quanh Khương Nhã Tịnh. . .
Đối với một cô ngốc như Diệp Ân, cô hoàn toàn không thể tự mình giải đáp mọi khúc mắt trong lòng.
Rất nặng nề, rất áp lực. . .
Nhấc chậm từng bước quay trở về phòng bệnh, Diệp Ân mở cửa lặng lẽ đi vào trong, lúc này Khương Nhã Tịnh vẫn chưa quay lại.
Bất ngờ điện thoại lại rung lên, cô nhận được dòng tin nhắn từ Khương Nhã Tịnh gửi đến.
[Tôi có chút việc riêng cần phải về Khương gia giải quyết. Em ở lại chăm sóc Tưởng Doanh giúp tôi nhé. Tối nay tôi sẽ đến bệnh viện.]
Đọc xong những lời nhắn nhủ này, Diệp Ân càng chắc chắn việc riêng mà Khương Nhã Tịnh đang nhắc đến có liên quan đến mảng tin tức vừa rồi.
Tâm trạng càng tệ hơn.
[Được rồi. Tôi sẽ chăm sóc Tưởng Doanh, cô cứ yên tâm giải quyết việc riêng của mình đi.]
Diệp Ân nhắn xong, vừa chuẩn bị cất điện thoại vào balo, bất chợt lại nhận được tin nhắn.
[Đừng thân mật quá mức. Tôi sẽ không vui.]
Diệp Ân: ". . ."
Cô bật cười, chỉ một dòng tin nhắn ngắn gọn thế này đã xua tan trong cô biết bao nhiêu phiền muộn.
[Đã rõ, lão bà.]
Tuy cô không nhìn thấy, nhưng cô có thể hình dung vẻ mặt vui sướng của Khương Nhã Tịnh khi đọc được tin nhắn này.
Nữ nhân kia. . . chắc chắn đang đỏ mặt, hoặc đại khái là thẹn thùng gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-giao-khuong-cuoi-len-di/457563/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.