Những người có mặt hướng mắt nhìn theo ngọn nguồn của âm thanh. 
Diệp Ân sửng sốt, môi mấp máy không nói nổi thành lời. 
Nữ nhân đang tiến về phía cô chính là Khương Nhã Tịnh, theo bên cạnh còn có Châu Lễ. 
"Cô Khương, thầy Châu. Hai người ấm đầu rồi sao? Ở đây không phải là trường học!" Tên nam sinh bặm trợn gầm lớn. 
"Không phải trường học thì thế nào?" Khương Nhã Tịnh nhíu mày, giọng không chút khoan nhượng: "Ở bên ngoài không tồn tại luật pháp sao?" 
Bọn hắn tỏ vẻ xem thường, nhổ ra một bã nước bọt: "Phi! Luật pháp cái con mẹ nó! Hai người cùng một phe sao? Đừng nói những lời buồn cười như vậy nữa có được không?" 
Tên cầm đầu trong số đó xẵng giọng: "Cô Khương, cô lo mà dạy lại học trò của mình đi! Còn dám xen vào chuyện của tôi, cả cô lẫn trò tôi đều không nể!" 
Thanh âm Khương Nhã Tịnh lạnh đến rét buốt: "Nếu tôi vẫn thích xen vào thì thế nào?" 
Bọn du côn nghiến răng, đưa mắt ra hiệu cho nhau. Một tên vẫn giữ chặt Diệp Ân, hai tên còn lại chia nhau ra phóng về hai phía. 
Một tên nhắm thẳng đến Khương Nhã Tịnh, tên còn lại nhắm vào Chung Giai Kỳ. 
Không thể không nói, Chung Giai Kỳ diễn rất tròn vai, cô đứng đó bủn rủn tay chân, ra sức hét lớn: "Diệp. . . Diệp Ân! Cứu chị!!!" 
Nhưng tiếc thay, thần trí Diệp Ân lúc này hoàn toàn bị lu mờ. 
Động tác cầm dao của tên du côn đang lao nhanh về phía Khương Nhã Tịnh khiến cô bị chi phối. 
Nghĩ cũng không nghĩ, Diệp Ân giật 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-giao-khuong-cuoi-len-di/457528/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.