Nét mặt Diệp Ân như vừa trải qua một cơn giông, lúc này mới chợt bừng sáng.
Cô vui vẻ bắt lấy ngón tay Khương Nhã Tịnh, hạ xuống rồi nói: "Em chừa rồi. Sau này không dám uống trước mặt cô nữa!"
Đây là những lời thật lòng, Diệp Ân sợ bản thân sẽ không khống chế được cảm xúc khi say, lúc đó chắc chắn sẽ gây ra tai hoạ.
Liễm Văn mà biết được, cam kết sẽ phạt nặng cô cho mà xem!
Ngón tay Khương Nhã Tịnh nằm yên trong lòng bàn tay Diệp Ân, ấm nóng mềm mại, khiến cô không khỏi quyến luyến.
Nhưng rất nhanh vội thu tay về, Khương Nhã Tịnh không nặng không nhẹ, nói: "Không uống thì tốt. Nhưng không phải chỉ chừng mực ở trước mặt tôi, đối với những người khác cũng nên giữ chừng mực."
Một lời căn dặn đầy hàm ý.
Diệp Ân nghe xong cũng không nghĩ ngợi gì, cô gãi gãi đầu, tỏ vẻ ngoan ngoãn: "Em biết rồi. . ."
Nán lại thêm 15 phút, Khương Nhã Tịnh thanh toán hoá đơn xong liền đưa đám học trò rời khỏi. Mọi người tạm biệt nhau sau đó nhà ai nấy về.
Riêng Diệp Ân, vì sợ cô nàng vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo nên Khương Nhã Tịnh buộc phải đưa về đến tận nhà.
Cả hai xuống xe tản bộ đến trước cửa nhà Diệp Ân, ngôi nhà tầm trung, khá chật hẹp nằm ở góc trong cùng của một con ngõ.
Khương Nhã Tịnh đứng bên ngoài quan sát lúc lâu, thời điểm này nhìn cửa sổ các nhà xung quanh đều đã tắt đèn, chỉ còn những ngọn đèn đường le lói ở phía xa.
Cô trầm ngâm một lúc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-giao-khuong-cuoi-len-di/457526/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.