*
Bài hát đầu tiên là do Tưởng Doanh trình bày, cô nhóc tóc vàng xem vậy mà hát khá hay, khiến Diệp Ân không thể không bất ngờ.
Sau khi kết thúc, Diệp Ân giơ lên ngón tay cái, tấm tắc khen ngợi: "Hay lắm! Đúng là. . . nhìn vậy mà không phải vậy!"
Tưởng Doanh "xì" nhạt, không biết người này là đang khen hay đang chê cô nữa!
"Sư phụ, hát một bài đi! Tôi không tin cô cái gì cũng giỏi!" Tưởng Doanh hất cằm khiêu khích.
Diệp Ân: ". . ."
Chưa thấy ai làm đệ tử mà xấc xược như con nhóc này!
Cô nhếch môi, bộ dáng không thèm để ý.
Bất ngờ cùng lúc, Khương Nhã Tịnh ngồi gần đó lại lên tiếng: "Phải đó. Diệp Ân, tôi cũng muốn nghe em hát."
Lời nói nghe rất chân thành, đáng tiếc là Diệp Ân không muốn thể hiện.
Cô thờ ơ nói: "Em. . . chưa muốn hát."
Cả lớp xôn xao, tiếng to tiếng nhỏ như đang nài nỉ cô.
Khương Nhã Tịnh cười nhạt: "Em đừng ngại. Hát đi, chính em là người đề nghị đến đây không phải sao?"
Diệp Ân cầm lon bia trên tay nốc xuống "ừng ực", sau đó nói: "Em chỉ muốn mọi người vui vẻ thôi, không phải muốn đến đây để hát a!"
Nói chính xác thì cô muốn đến đây để uống bia, chỉ đơn giản như vậy thôi.
Bất quá. . . nếu vừa say vừa được nhìn ngắm Khương Nhã Tịnh, nghĩ đến thôi cũng muốn nổi gai ốc!
Cảm giác chắc chắn rất tuyệt vời!
Nghĩ rồi lại bất giác rùng mình, Diệp Ân muốn tự vả bản thân một phát, không biết có phải mới đó đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-giao-khuong-cuoi-len-di/457523/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.