Tiểu Thu, vẫn là cô ấy tĩnh kĩ. Nếu cứ để mặc cho Bạch Hiên hành động bồng bột theo cảm xúc, có thể sau này sẽ không dám nhìn mặt nhau nữa. Một người tỏ tình và một người từ chối liệu có thể vẫn làm bạn bình thường được sao?
Bạch Hiên khi bình tĩnh lại, cậu mới nhận ra Tiểu Thu luôn suy nghĩ thấu đáo. Ngoài ra cậu còn cảm thấy mình còn quá bé so với Tiểu Thu. Mọi hành động của cô ấy đều đã được tính toán kĩ càng. Cậu không tỏ tình, vì vậy những gì Tiểu Thu nói chỉ là một câu chuyện, không ai phải ngại khi đối mặt với ai cả.
Cậu tự thôi thúc bản thân, rằng đã đến lúc trưởng thành rồi, cậu cần phải lớn hơn, hiểu chuyện hơn chứ không phải cứ thu mình một chỗ nữa.
Bạch Hiên ngủ ngày, học đêm không phải do cậu cố tình ra vẻ hay gì, mà chỉ có làm vậy mới có thể giấu đi cậu là con người đa cảm, chứ không hề vô cảm như mọi người vẫn nghĩ. Dần dần, những hành động xa lánh mọi người ấy đã trở thành thói quen với Bạch Hiên. Không phải ai sinh ra cũng tự nhiên như vậy, Bạch Hiên đã phải trải qua những ngày tháng như sống trong địa ngục. Cậu chịu nỗi đau mất mẹ, rồi cả áp lực từ bố. Bố cậu luôn bắt cậu học hỏi kinh doanh, thừa kế gia sản. Tuy nhiên, gò bó trong công việc là điều cậu không bao giờ thích. Bạch Hiên muốn tự do, muốn có những ngày nghỉ để đi đây đi đó cùng bạn bè, rồi tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-giao-be-nho-cua-toi/2961419/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.