Người được vinh danh đầu tiên là cô Tiểu Thu, MC giới thiệu cô một cách đầy hào hùng:" Người có số điểm thi đầu vào cao nhất, và cũng có số điểm tốt nghiệp cao nhất: Tạ Tiểu Thu. Mời em bước lên sân khấu nhận bằng khen"
Không hiểu sao, nghe vậy Bạch Hiên lại cảm thấy đầy tự mãn mà có thể khoe với mọi người rằng:" Thấy chưa, cô giáo của tôi đấy, cô ấy giỏi lắm"
Tiểu Thu từ bên kia cánh gà chạy lại, không may vấp phải cái bục sân khấu khiến cô suýt nữa lao đầu xuống đất. Tí nữa thì có một cảnh quê không biết dấu mặt đi đâu rồi.
Thông thường khi sắp bị ngã, theo phản xạ sẽ đưa tay ra phía trước để chống, nhưng cô Tiểu Thu thì ngược lại. Cô nắm chặt bàn tay rồi đưa ra phía sau, nhìn như đang đi diễn hài vậy.
Tới nơi, MC còn trêu cô:" Ăn nhiều vào nó cao lên mới không bị vấp được em ạ"
Tiểu Thu nhanh nhảu:" Em ăn nó nuôi não hết rồi nên không cao được ạ"
Cô nói rất đúng, MC cũng không biết nói gì nữa, chỉ biết cười hà hà.
Tiểu Thu nhận giải bằng một nụ cười tươi, nụ cười đã thiêu đốt trái tim học sinh của mình từ rất lâu. Nụ cười mà vô tình gây ra vết thương trong lòng cậu học trò, cụ thể là thương nhớ.
Nhìn cô Tiểu Thu trong chiếc áo cử nhân ấy, Bạch Hiên không khống chế nổi cảm xúc đang trào dâng mạnh mẽ trong lòng mình. Đời người con gái có hai thời điểm đẹp nhất, một là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-giao-be-nho-cua-toi/2961392/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.