Dư Nguyệt sau một lúc mới từ từ ngẩng mặt lên nhìn anh lần nữa.
"Anh, anh là Cố gia thật sao?"
Cô vẫn hy vọng là anh sẽ nói không phải.
Nhưng...
Cố Thừa Trạch gật đầu.
Cú sốc đầu đời này hơi... Trước mắt cô mơ mơ hồ hồ.
Chỉ nghe loáng thoáng giọng anh lo lắng gọi tên mình.
Chính là cô sốc đến mức ngất đi.
[.....]
Bệnh viện quốc tế W.
Dư Nguyệt khẽ mở mắt ra, nền nhà trắng xóa đập vào mắt. Chỉ duy nhất cảm nhận được sự ấm áp từ bàn tay mình.
Cô khẽ nhìn sang.
Anh vẫn cận kề bên cô, tay vẫn nắm chặt không buông dù trông thấy mệt mỏi.
Cố Thừa Trạch nâng mắt vuốt ve má cô
Anh vẫn dịu dàng như vậy. Chắc hẳn là một giấc mơ thôi.
Cô chưa kịp lên tiếng đã có người gõ cửa.
Cô vờ tiếp tục như đang ngủ say.
Anh hôn nhẹ lên trán cô.
"Ngoan đợi anh một chút."
Anh đứng dậy đi về phía cửa.
Lúc này, cô mới mở mắt ra nhìn xem là ai.
Là người đàn ông nói cho thuê để làm cửa hàng. Hèn gì, anh ta nói chuyện với Cố Thừa Trạch cứ e dè, ngập ngừng không dám nhìn thẳng.
"Cố gia! Mọi chuyện tôi đã làm theo lời ngài dặn dò. Còn phu nhân sao rồi?"
.." Dư Nguyệt. Có ai trả lời cho cô rằng đang mơ được không? Sao nghe đến từ "Cố gia" này...
"Tôi không nghĩ cô ấy lại phản ứng lớn đến như vậy."
"Cố gia!" Cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gia-anh-lai-lua-em/3730844/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.