Kiệt xoa xoa mũi vừa đi vừa lầm bẩm.
"Chúng ta làm bạn cũng hơi bị lâu rồi á. Người như cậu vào chùa tu hành là đúng rồi."
Lúc này, một chiếc xe khác dừng lại.
Cửa kính hạ xuống.
Lư Kiệt ngơ ra sau đó liền đen mặt.
Bởi người trong xe nhìn anh ta cười đến chảy nước mắt. Còn cố tình chụp vài tấm hình.
Lư Kiệt có né tránh nhưng không đáng kể.
"Haha... Cười chết tôi mất. Lư thiếu hôm nay dùng mũi chú hề để tạo bất ngờ cho bạn bè à."
Người đó là Tần Nam Thành cũng là bạn của Cố Thừa Trạch.
Lư Kiệt liền mở cửa xe ngồi vào.
"Để tôi cho cậu một trận."
Nhưng vừa ngồi vào sắc mặt liền khó coi hơn đít nồi.
"A... Sao cậu mang con chó này theo. Cậu..."
Anh ta hắt xì liên tục do dị ứng với chó mèo.
Giờ cũng không thể xuống bởi đã vào trung tâm thành phố.
Tần Nam Thành cười như điên. Đúng là trả được thù rồi.
Do lần trước biết anh ta không biết bơi lại đẩy xuống hồ. Làm trò cười cho cả đám người.
Vừa qua đoạn đường ít xe cộ. Anh ta tấp vào lễ đường.
Lư Kiệt liền xuống xe nôn tháo nôn mửa. Sau đó liền quát lên, ánh mắt hình viên đạn.
"Tôi, làm bạn với cậu hơi bị lâu rồi đó Tần Nam Thành."
"Haha..."
Cười ngạo nghễ anh ta bước lên xe.
"..." Lư Kiệt.
(...)
Quay lại phía Dư Nguyệt.
Lúc cô giật mình thức giấc bên cạnh đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gia-anh-lai-lua-em/3718568/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.