Dư Nguyệt không thể nào phủ nhận một việc, anh rất dịu dàng dù cô có làm gì đi nữa.
"Không cần sợ. Anh đã nói khi nào em thật sự sẵn sàng."
Giọng anh có chút khàn vô cùng mị hoặc.
Dư Nguyệt không biết lấy cam đảm từ đâu.
Cô quay lại vòng tay ôm cổ anh ghì chặt.
Cố Thừa Trạch thật sự rất phối hợp với cô gái nhỏ của anh. Anh cúi thấp xuống.
Hơi thở hai người quấn quýt cứ như hòa quyện cùng nhau.
Cố Thừa Trạch nhìn cô, hàng mi dài như cánh bướm khẽ rung lên. Anh hôn lên trán cô, mũi...
Tay cô dịu dàng mơn trớn trên gương mặt non nớt, mềm mại.
Cánh môi mềm mại lần không thể nào cự tuyệt được nụ hôn mãnh liệt từ anh.
Cố Thừa Trạch áp cô xuống giường.
Ánh mắt hai người nhìn nhau.
"Em..."
Tay cô chống lên ngực anh.
Cố Thừa Trạch nắm lấy bàn tay nhỏ áp trên đỉnh đầu.
Cũng không cho cô bất kỳ cơ hội nào nữa.
Anh áp lên môi cô.
Tay còn lại mơn trớn trên chân cô tiến dần lên.
Dư Nguyệt cả người căng cứng. Cái cảm giác ấm nóng ấy cứ mỗi lúc một tăng lên.
Lần này, anh sẽ không dễ dàng tha cho cô vợ nhỏ của mình như vậy. Anh cũng không phải thần thánh. Kiên nhẫn của anh đã bị cô trêu chọc hết lần này đến lần khác rồi. 6°
"Um... Cố, Thừa Trạch."
Giọng cô ngắt quãng.
Cố Thừa Trạch ngẩng mặt lên nhìn cô. Anh không nhanh không chậm nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gia-anh-lai-lua-em/3652560/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.