Tần San không thể nhịn được nữa: “Anh không được đi, nếu anh còn đi một bước nữa, em sẽ gọi cho ba anh.”
Cô chạy đến và ngăn cản trước mặt Lăng Mặc Hàn.
“Cô dám uy hiếp tôi?”- Hai mắt Lăng Mặc Hàn nheo lại, căm ghét nhìn Tần San.
“Uy hiếp anh thì sao, em không cho phép anh đi tìm cô gái kia, anh là chồng của em, chúng ta còn chưa có ly hôn, không cho phép anh đi gặp cô ta.”
Hai mắt Tần San đỏ ửng, cô còn chưa nói chuyện đó nói cho Lăng Mặc Hàn, cô không thể để cho anh đi.
Lăng Mặc Hàn cười lạnh một tiếng, đưa tay đẩy cô sang một bên hung ác nói: “Rất nhanh sẽ ly hôn thôi.”
Nói xong, ầm một tiếng cánh cửa nhà đóng lại, căn nhà lớn như vậy chỉ còn có một mình Tần San..
Tần San ngồi phịch xuống đất, nước mắt rơi lã chã, trong lòng khổ sở như có một ngọn núi đè nặng lên ngực cô.
…..
Lăng Mặc Hàn kể từ ngày đóng sập cửa bỏ đi liền một tuần sau cũng không quay về nhà bất cứ lần nào, cũng không nghe điện thoại của cô, không trả lời tin nhắn, xem ra là muốn chiến tranh lạnh với cô.
Tần San cả ngày đứng ngồi không yên, nhưng cô không dám làm gì khiến Lăng Mặc Hàn tức giận hơn, lỡ như sau này anh sẽ không quay về nữa.
Nhưng cô gái kia đã trở về, cô còn có thể làm gì đây? Cô phải làm gì để kéo về trái tim của Lăng Mặc Hàn?
Tần San khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gia-anh-lai-lua-em/3650978/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.