Một tin nhắn của Ôn Hướng Hoa đã thành công khi biến Chu Nam Kinh trở lại thuộc tính thâm tỉnh băng. Và buổi sáng nay Chu Nam Kinh lại sắm vai thành công thành một ”thanh niên nghiện net”, cả người đều lộ vẻ hốt hoảng, thậm chí lúc ăn bữa sáng sủi cảo còn rớt một chiếc đũa bắn sang bát Chu Bắc Bình. Trong nháy mắt, mặt ba Chu đã đen như đất vùng cao nguyên Đông Bắc. Chu Nam Kinh chỉ biết oan uổng hô to từ tận sâu trong nội tâm #Phụ hoàng à nhi thần thật sự không cố ý mà#
Ôn Hướng Hoa nói thích hắn.
Cái này hắn biết. Thế nhưng, Chu Nam Kinh thề với trời, hắn hoàn toàn không nghĩ đến việc đối xử với Ôn Hướng Hoa như ”người yêu”.
Thậm chí có đôi khi, hắn nghĩ, cứ như thế này là tốt nhất, hắn thích Ôn Hướng Hoa, Ôn Hướng Hoa cũng thích hắn. Hai người cách nhau bởi một cánh cửa bằng lụa mỏng như giấy, chỉ cần không ai đâm rách nó, chỉ cần nó còn nguyên vẹn, mọi người vẫn là bạn tốt của nhau.
Thế nhưng cái tên nhóc Ôn Hướng Hoa đáng ghét ấy lại muốn nhấc cái màn giấy ấy ra, thậm chí còn biết trước được nước mưa có thể dễ dàng phá rách cửa sổ. Điều này làm Chu Nam Kinh có một loại bốc đồng không rõ ràng lắm, thậm chí bản thảo hơn tám vạn chữ còn muốn bốc đồng mà ném hết đi.
Hử, chẳng lẽ đây là hành động trong tiềm thức ngăn cản bản thân đánh rơi tiết tháo sao?
Qua một buổi sáng, Chu Nam Kinh vẫn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gan-viet-dong-nhan-thi-co-gan-mo-cua-di/2017179/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.