Chu Nam Kinh ngồi xổm trước bàn máy tính, từ từ chậm rãi, dùng tốc độ siêu thong thả mà gõ bàn phím.
Nếu hỏi hắn có yêu viết tiểu thuyết không, hắn đương nhiên sẽ trả lời không do dự là tuyệt đối có. Nếu không yêu thích, hắn có thể từ sáng tác một nghìn chữ mà viết nên cuốn tiểu thuyết mấy chục triệu từ không hả!
Nhưng cũng chính vì lời ấy của Chu Nam Kinh, mà hắn cũng không thể làm tác giả online cả đời được. Mặc dù có rất nhiều người chọn con đường này, nhưng có thể kiên trì đến cuối con đường lại không phải là Chu Nam Kinh. Hắn không muốn cả đời làm tác giả online, hắn còn muốn tam hiểm nhất kim!!!
Cho nên… Ừ, hắn đi làm giáo viên, chả liên quan đếch gì đến Ôn Hướng Hoa cả.
Chu Nam Kinh tự an ủi chính mình, sau đó gõ nốt mấy chữ cuối cùng.
Hắn dùng công cụ đếm số chữ của WPS để tính, thấy được hơn sáu nghìn chữ.
Chu Nam Kinh đăng lên chính hậu trường tác giả của mình đầu tiên là chương mới, sau đó là nhắn nhủ mấy dòng bên dưới, đại để là hắn muốn đi làm giáo viên, độc giả cảm thấy thế nào.
Vừa đăng chương lên xong, QQ của Chu Nam Kinh lập tức run lên bần bật, còn cẩn thận sợ hắn không thấy, liền rung những ba lần.
Đương nhiên là Mộ Trường Kim.
Mộ Trường Kim: Sao ông lại muốn đi làm giáo viên!!! Tôi phắc 芔茻!!! Thế này thì làm sao chịu nổi!!!
Mộ Trường Kim ít tuổi hơn Chu Nam Kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gan-viet-dong-nhan-thi-co-gan-mo-cua-di/2017177/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.