Tiếu Khắc nghe thấy tiếng mở cửa, liếc đồng hồ máy tính thời gian là 20:07, hôm nay về thật sớm.
Tiêu Vũ Khải vào phòng sách, thấy Tiếu Khắc đang chơi game, cũng không cởi quần áo, ôm Tiếu Khắc từ phía sau: “Ăn cơm chưa?”
Tiêu Vũ Khải đi từ ngoài về, cả người đều mang hơi lạnh. Tiếu Khắc ngửi được mùi thuốc lá nhàn nhạt trên người anh, nói: “Về sớm vậy?”
“Một chiến hữu trước kia của anh mới ra tù, hôm nay cùng đi ăn cơm. Kết quả giữa chừng có chuyện không vui nên giải tán.”
“Em đi nấu mì cho anh.” Tiếu Khắc thoát game đứng lên.
“Anh không muốn ăn.” Tiếu Vũ Khải kéo Tiếu Khắc ngồi xuống.
“Anh có lời muốn nói?” Tiếu Khắc hỏi.
Tiêu Vũ Khải dùng má cọ mặt Tiếu Khắc nói: “Anh nghĩ rồi, năm nay ăn Tết, không đi nhà em cũng không đi nhà anh, anh sẽ mời mọi người đến nhà mình, để cho bọn họ hâm mộ cuộc sống tuyệt vời của chúng mình, đến lúc đó ai chọc em buồn, chúng ta sẽ đuổi người đó ra ngoài.”
Tiếu Khắc không ngờ gần đây Tiêu Vũ Khải lại đang suy nghĩ những chuyện này, thật ra thì trước kia cậu cũng cân nhắc qua vấn đề này. Trước kia khi còn ở trong quân đội, ngày lễ tết cũng không thể về, tự nhiên sẽ không lo lắng đến những chuyện này, nhưng bây giờ thì khác, cậu ở thành phố H, cho dù không muốn cũng phải về. Thật ra thì Tiếu Viễn đã gọi cho cậu rất nhiều lần, dì cũng gửi cho cậu rất nhiều tin nhắn, cậu vẫn trốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gan-em-dung-chay/3120383/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.