Sau khi đọc qua về trận pháp mà Hứa Văn đã dùng, họ nhận ra rằng đây không giống bất kì loại trận pháp nào trong sách mà họ có. Lúc này Đường Mộc Nhi cảm thấy khá căng thẳng “Một loại trận pháp mà ông nội cũng không biết ư? Vậy chúng ta làm sao thanh tẩy hắn đây?”
Vương Lân và Tạ Lâm không trả lời, họ cũng không biết làm sao giải quyết vấn đề này. Tạ Lâm nói “Dù sao thì chỉ cần không ai bước vào ngôi biệt thự đó thì sẽ ổn thôi. Chúng ta có nhiều thời gian để chuẩn bị, giờ cứ bình tĩnh tìm cách giải quyết.”
“Phải, chúng ta cũng không có cách nào khác, chẳng thể liều lĩnh được.” Đường Mộc Nhi tán thành. Trong khi đó, Vương Lân có vẻ không kiên nhẫn với việc đó, nhưng anh ta cũng biết không có lựa chọn nào khác.
Tạ Lâm trở về nhà. Đường Mộc Nhi ngồi trong phòng ông nội tiếp tục suy nghĩ về vấn đề hiện tại. Cô nói với Vương Lân “Anh nghĩ tại sao Hứa Văn lại có được cuốn sách này nhỉ? Các tà thuật trong đây rất chính xác, chắc chắn không phải là một trò đùa.”
“Tôi không rõ, có thể là do một tà sư nào đó rảnh rỗi truyền bá những thứ này cho người khác chăng? Cô đã nói còn gì, trên đời này kiểu người gì chẳng có.” Vương Lân đáp.
“Cũng phải, về bức thư của ông nội, anh nghĩ thế nào? Sao ông lại khẳng định rằng Hứa Văn dùng trận pháp số 7?” Đường Mộc Nhi nói.
“Vì sư phụ đã nhầm, rõ ràng thế còn gì? Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-tru-ma/3396662/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.