“Do đó chỉ là ngộ sát do tự vệ chính đáng nên tôi không phải ngồi tù. Chỉ cần lên đồn công an khai báo một số thứ.” Trang Thanh tiếp tục kể.
“Tôi hiểu rồi, vậy là sau đó hồn ma của Hứa Văn đã trở lại ám ngôi biệt thự này?” Tạ Lâm lên tiếng.
“Chị có thể kể rõ việc gặp hồn ma đó hay không?” Đường Mộc Nhi hỏi.
“Thật ra thì tôi cũng chưa gặp.” Trang Thanh nói “Người gặp phải hồn ma là chồng tôi, sau khi cảnh sát thu dọn xác của Hứa Văn, chúng tôi vẫn ở lại biệt thự. Một buổi tối nọ, khi tôi đang ra ngoài để pha hai cốc nước chanh mang lên phòng thì nghe thấy tiếng động ồn ào trên phòng. Sau đó tôi liền chạy lên phòng, chồng tôi bảo rằng vừa nãy có cảm giác bị ai đó bóp cổ, khi đó tôi còn thấy rõ dấu ngón tay trên cổ anh ấy. Thế là ngay trong đêm đó chúng tôi chuyển sang khách sạn ở.”
Ngừng lại uống chút nước, Trang Thanh tiếp tục nói “Sau đó tôi nhớ đến tác giả Đường Thân, dù không biết là ông ấy thật sự biết về thuật trừ ma hay chỉ hư cấu ra, nhưng tôi quyết định thử một phen. Do có nhiều mối quan hệ, tôi đã liên lạc được với ông, thật may mắn là ông đúng là một thầy trừ ma thật sự. Có điều ông bảo hồn ma này chưa thể diệt trừ ngay mà phải đợi vài tháng nữa. Ông bảo ông hoặc cháu gái sẽ quay lại để thanh tẩy hồn ma này khi thích hợp.”
“Vâng, cảm ơn chị đã trình bày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-tru-ma/3396660/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.