Đường Mộc Nhi thức dậy, đánh răng rửa mặt thật nhanh rồi chuẩn bị đồ đạc lên đường tới chùa Bạch Liên.
“Ui, đống đồ này nặng hơn mình nghĩ.” Đường Mộc Nhi cảm thán, trước mặt cô là bảng tên chùa Bạch Liên. Bây giờ là ban ngày nên âm khí từ trong chùa phát ra đã giảm bớt phần nào. Áp lực cũng theo đó đi xuống, Đường Mộc Nhi tự tin hơn vào đợt trừ ma lần này.
Bước vào trong, cô liền cảnh giác một chuyện, khung cảnh bên trong chùa giống hệt trong giấc mơ hôm qua của cô. Đường Mộc Nhi chắc rằng mình mới thấy nơi này lần đầu, vậy nên giấc mơ hôm qua không phải ngẫu nhiên, nó chắc chắn là một dạng ma pháp.
“Mà khoan, có thể là deja vu, mà không, mình không nghĩ vậy.” Đường Mộc Nhi bắt đầu nói thành tiếng với mình. Cô nhìn sang góc tối ở trong chùa, nơi bóng người xuất hiện trong giấc mơ. Chắc chắn có gì đó ở đấy.
Từ từ bước tới, Đường Mộc Nhi cảm nhận được có gì đó rất lạ, tỏa ra ở đó không phải dương khí hay âm khí, một cảm nhận hoàn toàn khác. Thứ đó mang lại cho cô cảm giác vô cùng khó chịu, chính là tử khí.
Cảnh tượng khiến Đường Mộc Nhi không khỏi giật mình, đấy là người đàn ông trong giấc mơ của cô hôm qua, tình trạng của anh ta cũng giống hệt trong giấc mơ. Đường Mộc Nhi hiểu ra là Vương Lân đã bị hồn ma của Mã Quân giết chết, do cũng là một thầy trừ ma, anh ta đã dùng pháp lực của mình để cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-tru-ma/3396653/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.