Carl đã giấu vài chai whisky và gin uống dở trên giá sách trong phòng khách, phía sau mấy cuốn sách.
Chỗ rượu này jesper chưa đánh hơi ra được để hào phóng đem góp vào các bữa tiệc đột xuất củaAnh uống gần hết hai chai trước khi một cảm giác thư thái rốt cuộc cũng xầm chiếm cơ thể, và quãng thời gian dài vô tận của dịp cuối tuần trôi qua trong giấc ngủ sâu êm đềm.
Trong hai ngày, anh chỉ thức giấc đúng ba lần để nuốt vội bất kỳ món đồ ăn nào có trong tủ lạnh.
Jesper không có nhà, Morten thì về thăm bố mẹ ở Næstved, nên chẳng ai buồn quan tâm đến hạn sử dụng của thức ăn hay sự lệch lạc trong thực đơn.Thứ Hai cuối cùng cũng tới, và Jesper là người đánh thức Carl dậy.- Dượng Carl, dậy đi.
Dượng bị sao vậy? Con cần tiền để mua đồ ăn.
Trong tủ lạnh chẳng còn cái quái gìcả.Carl nhìn thẳng con riêng của vợ với đôi mắt từ chối tiếp nhận ánh sáng ban ngày.- Mấy giờ rồi? - Anh lẩm bẩm, chưa kịp nhớ ra hôm nay là ngày gì.Anh liếc nhìn cái đồng hồ báo thức mà Vigga đã hào phóng để lại.
Dù sao thì cô ta cũng chẳng quan tâmđến giờ giấc sinh hoạt trên giường.Nhìn đồng hồ, anh bỗng tỉnh hẳn.
Đã mười giờ mười phút.
Trong chưa đầy mười lăm phút nữa anh sẽ phải ngồi trên một chiếc ghế và chịu đựng ánh mắt sắc sảo của nữ chuyên gia tâm lý Mona Ibsen.- Vậy là mấy ngày nay anh gặp khó khăn trong việc rời khỏi giường? - Chị nhận xét, mắt liếc nhanh xuống đồng hồ đeo tay.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-trong-long/3922896/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.