Trên bãi cỏ, Carl xin lỗi bà y tá vì cơn bộc phát của Uffe.
Sau đó, anh ném các tấm ảnh và các nhân vật đồ chơi vào trong chiếc túi nhựa, nhanh chóng bước ra bãi đậu xe trong lúc Uffe tiếp tục la hét phíasau lưng.
Chỉ khi khởi động xe hơi, anh mới nhận ra cảnh tượng nhốn nháo với các nhân viên chăm sóc lao nhanh xuống sườn dốc.
Đó là sự kết thúc cho những nỗ lực điều tra của anh tại Egely.
Cũng đáng.Phản ứng của Uffe rất mạnh.
Giờ thì Carl đã biết cậu ta vẫn hiện diện ở thế giới này theo cách nào đó.
Uffe đã nhìn vào đôi mắt của kẻ mang tên Atomos trong tấm ảnh và bị chấn động mạnh.
Không còn nghi ngờ gì nữa.
Đây là một bước đột phá lớn.Carl dừng xe cạnh một cánh đồng để tìm thông tin của trại trẻ Godhavn bằng mạng Internet trên xe.Một số điện thoại lập tức xuất hiện.Anh không phải giải thích quá nhiều.
Rõ ràng nhân viên ở đó đã quen với việc bị cảnh sát hỏi thăm, nên anh không cần vòng vo làm gì.- Đừng lo.
- Anh nói vào điện thoại.
- Các trại viên không làm điều gì sai trái cả.
Tôi chỉ gọi để hỏi về một cậu bé đã từng sống ở đó hồi cuối thập niên tám mươi.
Tôi không biết tên thật của cậu ta, chỉ nghe người ta gọi là Atomos.
Cái tên đó có gợi lên điều gì không?- Cuối thập niên tám mươi à? - Người nhân viên trực ban hỏi lại.
- Không, hồi đó tôi chưa vào làm ở đây.
Chúng tôi có lưu hồ sơ của mọi đứa trẻ, nhưng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-trong-long/3922895/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.