Tiết học anh văn hôm nay cũng đã đến, hôm nay là cả lớp cùng nhau sửa bài và trả bài kiểm tra cũ.
Cả lớp ai cũng xôn xao.
Trong tâm Lạc Mẫn cũng xôn xao, vì điểm kiểm tra anh văn kỳ này cô chỉ có bốn điểm thôi. Lúc nhận bài trong tay Nguyễn Trọng Nam, cô khóc không ra nước mắt. Có cần tệ như vậy không?! Có cần sai thảm hại như vậy không?! Không biết kỳ này cô có được học sinh giỏi nhờ cái môn đáng ghét này không nữa.
Cô cúi gằm mặt xuống bàn, mệt mỏi nhìn lên Nguyễn Trọng Nam đang nghiêm túc sửa đề trên lớp. Thật sự lần này bài cô làm quá tệ, thì quá khứ tiếp diễn cùng quá khứ hoàn thành cô cứ lộn xộn lên, chia lung tung! Còn viết văn tiếng anh thì toàn dùng thì hiện tại đơn nên kết quả là điểm thấp. Mấy bữa rồi cô còn để tâm trạng không tốt ảnh hưởng đến thời gian học tập của mình. Nghĩ rồi lại nằm úp mặt xuống bàn.
-Lạc Mẫn.
Giọng trầm khàn của hắn lại vang lên, kéo theo ánh mắt của cả lớp nhìn cô.
-Em lên bảng làm cho tôi câu này!
Hắn dùng tay nhẹ nhàng chỉ lên một câu chia từ, nào là danh từ, nào là động từ, làm cho mồ hôi hột của Lạc Mẫn thi nhau chảy dài.
Cô không biết làm mới chết! Mà bây giờ thầy giáo kêu đích danh cô lên bảng, cô biết làm sao đây. Đưa ánh mắt cầu cứu nhìn Trình Anh, cô bé nói nho nhỏ cái gì đó, cô nghe không hiểu! Nhưng cô đã phải lên bảng rồi, tay cầm cục phấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-nho-map-map-trong-sinh/144266/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.