-"Còn chưa biết được, tôi còn phải thử tay nghề của em" Anh cưng chiều véo má cô.
-"Nhưng anh trước tiên nên đi tắm trước cho thoải mái rồi ăn cơm. Em chuẩn bị nước tắm rồi, anh tắm đi, em đợi anh." Giản Vy ở một bên như cô vợ nhỏ đảm đang chăm sóc chồng khiến lòng anh lại cảm thấy có chút ấm áp.
-"Được, nghe em." Anh cũng vui vẻ lên phòng tắm rửa.
Trong phòng tắm không chỉ có nước ấm vừa đủ, còn có tinh dầu thảo dược làm anh thư dãn, nhìn quanh một hồi Dịch Thiên mỉm cười hài lòng. Kể từ ngày mẹ mất, anh đã không còn được tận hưởng những điều quan tâm nhỏ nhặt, tinh tế này khiến lòng anh nguội lạnh nay đã được sưởi ấm.
-"Anh ăn thử xem nhé." Giản Vy gắp cho Dịch Thiên một miếng thịt kho tàu.
-"Rất ngon. Hương vị này rất giống của mẹ." Món ăn này thật sự đã làm anh nhớ đến mẹ khiến nước mắt rưng rưng.
-"Anh thế nào lại khóc rồi?" Giản Vy ở phía đối diện nhìn đến một màn này liền lúng túng không biết phải làm sao.
-"Không sao, chỉ là món ăn này rất giống mẹ tôi nấu, rất ngon. Anh vội giấu đi cảm xúc, mỉm cười với cô.
-" Vậy anh ăn nhiều một chút, sau này có cơ hội em sẽ dạy anh nấu cho bác gái ăn. Những món ăn này cũng đều là mẹ dạy em làm." Cô thấy anh tươi cười trở lại cũng vui vẻ theo.
-"Ừm, được." Giọng anh bỗng lãnh đạm.
Đầu tuần, Giản Vy lại tiếp tục đi học ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-nho-em-dinh-di-dau-/3737093/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.