Người ở trên giường qua một trận kịch liệt đã chìm vào giấc ngủ, nhưng bộ dạng vẫn thập phần diễm lệ. Lau người cho Giản Vy xong xuôi, Dịch Thiên liền lên giường ôm thân thể nhỏ bé vào lồng ngực nhưng vẫn chưa ngủ luôn. Anh thông qua ánh sáng nhẹ từ chiếc đèn ngủ ngắm nhìn ngũ quan an tĩnh của cô lúc ngủ. Trông thật đáng yêu.
Dịch Thiên lại chợt nghĩ đến dáng vẻ quật cường, mạnh mẽ của cô lúc bọn họ mới gặp nhau, so với dáng vẻ hiện tại đúng thật là không bằng. Nhưng không hiểu sao anh lại thuận mắt với tất cả dáng vẻ của cô từ quật cường, mạnh mẽ chống lại những tai ương trong cuộc sống đến tỉ mỉ, tập trung trong công việc học tập và cả an tĩnh, mềm mại như lúc này, thậm chí là yêu thích.
Trước đây, anh chưa từng đối với ai lại cuồng nhiệt, mất kiểm soát như vậy, vả lại đều là bọn họ đối với anh mà chủ động. Bản thân cũng chưa từng vì ai mà để tâm như đối với Giản Vy. Khi nghe chuyện cô bị thứ thuốc kia làm ảnh hưởng, Dịch Thiên liền tự mình chủ động tìm biện pháp khác hạn chế ảnh hưởng sức khỏe của cô. Càng nghĩ càng rối, lúc này anh càng siết chặt vòng ôm với người bên cạnh thầm thì vài chữ:"Có lẽ em có chút đặc biệt.". Sau đó tiến vào giấc ngủ.
Đến tận giữa trưa hôm sau người ở trên giường mới thức dậy do anh nắng chói chang chiếu vào căn phòng, Giản Vy còn chưa kịp thích nghi với ánh sáng mạnh nên đã đưa tay lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-nho-em-dinh-di-dau-/3736018/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.