-"Chị à, để em rửa cho." Cô muốn đến rửa bát cùng mọi người nhưng bọn họ đều như tai không nghe, mắt không thấy mỗi người một chân một tay thu dọn sạch sẽ. Cô cứ đứng một bên ngơ ngác nhìn như trời trồng khiến bác quản gia phải đi đến giải thích:
-"Thưa cô đây là nghĩa vụ của chúng tôi." Bác quản gia như thấu sự đời vừa nhìn đã thấy tia khó xử trong mắt cô liền giải thích.
Đột nhiên bên ngoài có tiếng chuông cửa, bác quản gia đi mở cửa sau đó liền đi vào gọi cô:
-"Thưa cô, có người tìm cô."
Cô khó hiểu không biết ngày đầu tiên đến đây đã có ai tìm.Ở phòng khách có một người phụ nữ mang vẻ đẹp trưởng thành, quý phái lại có chút trải đời khoảng ba mươi tuổi ngồi bấm điện thoại ở ghế sô pha đợi cô.
-"Chào em." Thấy Giản Vy đã ngồi xuống ghế, chị liền từ tốn cất điện thoại vào túi xách, nở nụ cười chào cô, Giản Vy cũng theo phép lịch sự cười, gật đầu chào chị.
-"Chị tên là Kiều Lệ, em có thể gọi là chị Lệ."
-"Em chào chị, em tên Giản Vy, em là...." Cô ấp úng không biết nên giới thiệu thân phận của mình là gì, chị Lệ như nhìn thấu được sự lúng túng, rụt rè này mà tiếp lời:
-"Em không cần quá căng thẳng, chị hiểu nhiệm vụ của em ở đây. Chị cũng nói luôn, bình thường chị sẽ là người sắp xếp tình nhân đến cho Dịch Thiên. Người muốn đến tay cậu ấy phải qua sự kiểm duyệt của chị. Nhưng lần này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-nho-em-dinh-di-dau-/3725154/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.