-"Dạ được, mẹ à trong vài tháng tới con sẽ hơi bận vì theo một vài dự án ở trường, con sẽ ít tới thăm mẹ, mẹ ở với chị Hoan nha."
-" Được, con cứ đi đi, người ta giúp chúng ta nhiều như vậy con cũng nên tận hiến một chút. Chỉ là con sẽ vất vả, mẹ liên lụy con rồi." Mẹ nước mắt lưng chòng nhìn cô.
-"Mẹ à, không phải như thế, mẹ đừng lo nghĩ nhiều, mẹ mau khỏe lại, mọi chuyện sẽ đều ổn thôi." Cô áp tay mẹ lên má mà thủ thỉ.
Buổi chiều cô dặn dò chị Hoan chăm sóc mẹ rồi trở về căn nhà nhỏ, dự định sẽ thu dọn qua sau đó tắm rửa nghỉ ngơi một chút. Ai ngờ vừa đặt lưng xuống giường ngoài cửa đã phát ra tiếng động Giản Vy liền vội vàng xỏ dép đi mở cửa.
-"Chờ một chút tôi ra liền." Tiếng gõ cửa cứ ngày càng dồn dập.
Cô mở cửa ra, bên ngoài là những người đàn ông mặc đồ đen chỉnh tề, một trong những người đó lên tiếng:
-" Thưa cô, ông chủ giao nhiệm vụ cho chúng tôi đến đón cô."
-"Vậy các anh đợi tôi, sắp xếp một vài thứ sẽ đi liền." Vừa nhắc đến cô đã nhớ ra ông chủ trong lời nói của anh ta là ai, người của anh cũng nắm bắt thông tin quá nhạy bén rồi. Mẹ cũng chỉ vừa tỉnh lại đã có người đến tận cửa mang cô đi. Giản Vy biết hôm nay cũng chẳng còn lý do nào khác mà trì hoãn thêm liền nhanh chóng nói bọn họ đợi còn bản thân đóng cửa đi sắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-nho-em-dinh-di-dau-/3725153/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.