Kiểm Kiểm trực tiếp nhận định Mạc Thiên Trạch là có cái sở thích luyến đồng, cô cảm thấy anh chính là kiểu biến thái như vậy, chỉ là sau này, cô mới biết được đều không phải thế, thứ mà anh lưu luyến chỉ có một mình cô mà thôi, đương nhiên đó là chuyện rất lâu về sau… 
Năm mười lăm tuổi này, thế giới của cô chỉ có Mạc Thiên Trạch, thậm chí có những lúc cô còn không nhớ nổi chuyện trước kia, lúc bị làm đến cao trào, Mạc Thiên Trạch sẽ ác ý làm cô kêu “Chú nhanh lên”, ngoại trừ bị mê hoặc rối loạn thần trí nói hùa theo thì cô thật sự cái gì cũng không nhớ nổi. 
Anh thành công dùng thời gian của chính mình dạy dỗ cô thành người của mình anh… 
Đại khái là vừa tham gia xong tiệc rượu nên khi Mạc Thiên Trạch cởi áo khoác đen ra thì trên người nồng đậm mùi rượu gay mũi cùng với mùi hoa cao cấp làm cô đang ghé vào giữa hai chân anh thực không thể tiếp thu. 
Nhìn khuôn mặt trắng sứ có chút không vui, Mạc Thiên Trạch ngà ngà say cười cười đẩy côn th*t vào miệng Kiểm Kiểm, nói: “Bảo bảo sao lại không vui vậy?” 
Thiếu nữ ngồi quỳ ở giữa hai chân anh, lúc này đôi tay đang gắng gượng đỡ lấy côn th*t, môi anh đào còn cố sức ăn một nửa, đôi mắt to trong trẻo sâu thẳm nhìn lên, nhìn thế nào cũng thật mê người. 
Kiểm Kiểm thừa cơ nhả cái đồ vật lớn kia ra ngoài, rầu rĩ nói: “Chú không thể cho tôi ra ngoài sao?” 
Không còn được lưỡi đinh hương phấn nộn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-nho-bi-cam-tu/191080/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.