Tại trường New Hope.
Tiếng trống trường vang lên giục giã,mọi học sinh đều đã yên vị trong lớp mình, vậy mà Hạ Vy vẫn đang hớt hải chạy thục mạng trên sân trường. Số là hôm qua ôn bài muộn quá, sáng nay lại ngủ quên, mà cũng tại anh của cô, thấy em gái vậy mà vẫn lẳng lặngđi làm, báo hại cô phải luống cuống, vội vàng. Mồ hôi nhễ nhại chảy từng giọt xuống gương mặt xinh xinh đã ửng hồng, chiếc váy đồng phục cũng đã lấm tấm chút mồ hôi, đưa tay quệt ngang trán, Hạ Vy thở phào nhẹ nhõmvì cuối cùng cũng chỉ cách cái lớp học thân thương chừng hơn 100m. Khiđi qua cầu thang, bất chợt 1 bàn tay kéo cô lại rồi lôi xềnh xệch vàonhà vệ sinh, Hạ Vy giật mình định hét lên thì 1 bàn tay khác đã bịt chặt miệng cô lại.
Ầm, cạch...
Chúng xô cô một cách thô bạo vào tường, mặt nhăn nhó vì đau, Hạ Vy vẫn cố kêu lên:
-” Các người là ai? Sao lại đưa tôi vào đây? Có ai không cứu mạng với.”
Cả đám tầm hơn 10 đứa con gái nhìn Hạ Vy cười nhạt rồi quay sang nhìn một đứa con gái khác từ ngoài bước vào.
-” Làm gì phải sợ vậy bạn cùng lớp. Chỉ là lâu lắm không nói chuyện hàn huyên với nhau nên hôm nay muốn tâm sự một hôm ấy mà.”
Hạ Vy quay lại nhìn, đôi mắt toát lên vẻ hỗn loạn, đám người kia thấy vậyphá lên cười khoái chí. Giọng điệu đó không ai khác ngoài Võ Hải Dương-tiểu thư kiêu ngạo của Võ gia.
-” Hải Dương?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-mang-su-menh-sao-choi/2038495/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.