Bóng tối đã bao phủ khắp thành phố phồn hoa này, dòng người vội vã trởvề nhà sau một ngày dài mệt mỏi. Tiếng động cơ, tiếng nói chuyện vangvọng khắp các nẻo đường. Trên chiếc mui trần sang trọng, nó hơi ngả đầuvề sau, tai nghe headphone, đôi mắt dường như vô hồn nhìn về dòng ngườiđó, khoé miệng thỉnh thoảng lại xuất hiện những nụ cười ngây ngô, nụcười mà có lẽ kể từ ngày mẹ mất, nó dường như đã đánh mất.
Chiếc xe dừng tại sân của Ngô gia, nó uể oải mở cửa xe nhưng khi mới bước rangoài thì một phi tiêu đã bay xoẹt qua làn tóc đen nhánh của nó, một vài sợi tóc rơi xuống, kèm theo đó là tiếng nói của một thiếu nữ vọng đến:
-” Ồ, đây là chị dâu tương lai của tôi hả? Chậc, thất lễ rồi.”
Nó nheo mắt về phía trước, ngay tại thềm cửa Hải Yến đang nở nụ cười chếgiễu với nó, đứng cạnh còn có một người khác, trông có vẻ tinh nghịch và rất xinh đẹp.
Nó không nói gì chỉ lẳng lặng bước qua hai người đó. Hôm nay quả thật nó đã rất mệt mỏi rồi.
Nhưng chưa kịp vào nhà thì một bàn tay đã kéo mạnh cánh tay nó lại:
-” Đứng lại cho tôi. Ngô gia sao có con dâu vô phép như vậy?”
Nó hơi nhăn mặt, đưa tay gạt bàn tay thon dài ấy ra:
-” Cô là ai?”
Hải Yến lúc này mới nhẹ nhàng bước lại cười nói:
-” À đây là Cẩm Tú, em ấy là em gái của Hoàng Tuấn, mới du học bên Mĩ về.”
Nó cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-mang-su-menh-sao-choi/2038493/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.