Chiếc xe mui trần màu xám tro dừng lại trước cổng của BEAST, Daniel gỡ cặp kính đen huyền thoại xuống gài vào trong túi áo rồi giơ tay lên vuốt mái tóc màu nâu sẫm, khóe miệng cười đầy ẩn ý.
Lưỡng lự một chút, Daniel bẻ lại cổ áo, chiếc khuy áo hay mở trên cùng cũng được gài kín đáo, trong cậu lúc này y như con nhím đang cố thủ vậy.
Cạch... cạch...
Người mở cửa của BEAST là một thiếu niên với gương mặt lạnh hơn tiền, đáy mắt đầy vẻ chán chường.
-"Tìm ai? Hay là đến trả nợ? Hôm nay BEAST có việc nên ông chủ cho phép mấy người dời lịch hoàn tiền vào ngày mai."
Thấy Daniel vẫn còn đứng ngơ ngác như nai tơ, tên đó phát cáu lên.
-"Mày điếc à? Hôm nay toàn gặp mấy người ở đâu không đi, bực mình mà."
Daniel hết nhịn nổi, mặt nổi lên từng gân xanh lè.
-"Câm miệng lại, tao đến gặp Leo chứ không gặp mày, mày là người làm mà miệng lưỡi cũng ghê gớm vậy?"
Tên kia cứng họng, đưa ánh mắt hằm học nhìn Daniel:
-"Có hẹn trước không?"
-"Không, cứ nói là Daniel Louis đến gặp."
Cánh cửa của BEAST khép lại, Daniel đăm chiêu suy nghĩ đến người chị họ bà chằn lửa của mình.
..........................................................................................................................
Sarah bước vào nhà liền ném túi sách vào bình hoa oải hương ở phòng khách, khiến nó rơi xuống đổ tung tóe, miệng trách vấn mấy người làm. Daniel tay khoanh trước ngực ngó quanh chiến trường mà bà chị yêu dấu gây ra, không khỏi rùng mình.
-"Khốn kiếp, đồ đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-mang-su-menh-sao-choi/2038473/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.