Tiếng chim ríu rít ngoài vườn làm cho Lý Đức Uy giựt mình thức dậy. 
Chàng ngủ một giấc thật say. 
Sau khi ăn xong, Thúy Ngọc đặt hắn nằm xuống, nàng đi dọn mâm, nàng mang nước vào cho hắn, nàng dọn dẹp lại vật dụng trong phòng. 
Nàng vừa làm vừa nói chuyện với hắn, nhưng cơn buồn ngủ kéo mắt chàng sụp xuống, hắn chỉ nghe chớ không nói nữa. 
Hắn nhớ mang máng là Thúy Ngọc nói chuyện lu bù, nói nói cười, cười, có lúc nàng ngưng tay đi lại đứng sát bên chàng, nàng cười thật tươi, nàng nói thật dịu. 
Lý Đức Uy nhớ nàng kéo mền đắp cho hắn cẩn thận, bàn tay mát lạnh của nàng vuốt tóc cho hắn, bàn tay nàng ngừng lại thật lâu bên má hắn. 
Hắn nhớ nàng cúi xuống thật thấp, thật thấp, hắn nghe hơi thở nong nóng của nàng... hắn nhớ môi hắn đụng cái gì mềm mềm ấm ấm.. và cuối cùng, hắn ngủ thiếp trong giấc mộng êm đềm. 
Bây giờ thức dậy thì trời đã sáng rồi. 
Lý Đức Uy mỉm cười, lần thứ nhất trong đời hắn có một giấc ngủ ngon như thế. 
Nhưng hắn tắt nụ cười ngay. Một chuyện lạ mà hắn vừa phát giác. 
Hắn nhớ sau khi ăn xong, uống xong, Thúy Ngọc đặt hắn nằm xuống, hắn nhìn lên nóc màn, hắn nằm ngửa. 
Đó là thói quen của hắn mà trong trường hợp này hắn lại càng luôn nằm như thế vì hắn không cử động được... 
Thế nhưng bây giờ thì khác, bây giờ mặt hắn ngó ra ngoài, hắn nằm nghiêng. 
Hắn nhớ rất rõ ràng, hắn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-man-chau/2289387/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.