Đức Uy cau mày không nói.
Cô gái hỏi Tạ Gia Phúc :
- Cậu, tin người của mình chắc hay không?
Tạ Gia Phúc đáp :
- Tin đó có cùng theo mấy việc. Họ thấy có người âm thầm khiêng bao khiêng rượu đi Nam Nguyên Sơn, nhận biết bọn vệ sĩ, chết như chúng lại không mặc áo vàng, như thế, có thể tin này xác thực.
Co gái ngó Đức Uy :
- Lý đại ca, hai tin đó ra sao?
Đức Uy nói :
- Đúng hay không, chuyện đến Nam Sơn là cần thiết chỗ đông thành có đến, có nhiều người gác chỉ là chỗ khoa trương.
Tạ Gia Phúc cau mày :
- Lý gia thấy có cần làm một cuộc xác định cho thật chắc nữa không?
- Không có phương pháp xác định, không khéo lại lộ thêm lần nữa, tôi phải đến Nam Sơn ngay.
Tạ Gia Phúc hỏi :
- Mạc tướng có nên đi cùng với Lý gia chăng?
Đức Uy lắc đầu :
- Tướng quân cần ở lại đây, chẳng hay nổi lửa từ Nam Sơn ở đây có thấy không?
Tạ Gia Phúc đáp :
- Ban ngày thì chắc không thấy, nhưng ban đêm thì thấy rõ.
Đức Uy nói :
- Tôi xin ước hẹn với tướng quân, lấy lửa làm hiệu, khi tướng quân thấy lửa nổi lên ở Nam Sơn, thì tướng quân hãy tùy khả năng mà hành động... Hành động như thế nào, thì tướng quân đã bao nhiêu năm cầm binh, từng dự nhiều trận, từng gặp khó khăn, từng chuyển bại thành thắng, tôi không thể nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-man-chau/2289382/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.