Thiên Hương ngồi nhìn Mông Bất Danh mà không dám hỏi thêm. 
Chính nàng cũng thấy vấn đề thật là lớn lao, nhất thời không thể có những lời vô trách nhiệm.... 
Mông Bất Danh nói tiếp bằng một giọng thận trọng : 
- Tào Hóa Thuần xuất kinh triệu hồi một viên đại tứơng, tự nhiên phải là người thân tín của Hoàng Thượng mới đặt sai như thế, và vì vậy mà ta không dám cả quyết khi chưa có chứng cứ rõ ràng. Dương tiểu thơ nhất định sau này là phải về Kinh, cho nàng biết nghi vấn đó để hỏi cho chắc rồi sẽ quyết định. 
Thiên Hương nói : 
- Đa tạ lão bá, tiểu nữ sẽ đem chuyện hoài nghi của lão bá mà cho Dương muội biết. 
Trầm ngâm một lúc, Mông Bất Danh nói : 
- Trường An bây giờ không thể ở lâu, vì không có gì cần bảo vệ nữa, trong khi Lý Tự Thành độ binh ngược lên hướng bắc, chắc chắn hắn đã có ý định uy hiếp Kinh sư, chư vị hãy nghĩ lại đây cho khỏe rồi thì nên lên đường thượng Kinh, dọc đường cũng có thể gặp Đức Uy cũng nên. 
Ông ta đứng lên nói tiếp : 
- Đi xa mỏi mệt, để ta ra bảo hòa thượng cho người lo cơm nước. 
Nói xong là ông ta bước lẹ ra ngoài. 
La Hán thở phào đứng dậy : 
- Nghê Thường ở đây với Tổ cô nương, tôi đi ra ngoài với lão nhân gia. 
Hắn bước ra khỏi phòng và đi theo hướng Mông Bất Danh. 
* * * * * 
Nhìn Mẫn Tuệ thiêm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-man-chau/2289350/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.