Ngẫm nghĩ hồi lâu, Đức Uy nói :
- Về chuyện này thì không thể không phòng, chúng có thể giương đông kích tây, giả tính chuyện xưng vương tại Trường An để rồi âm thầm điều động nhân mã đánh về Kinh sư...
Lăng Phong hỏi :
- Lý gia thấy chúng có thể làm như thế hay không?
Đức Uy đáp :
- Không dám đoán chắc như thế nào cả, nhưng nếu có chuẩn bị thì cũng sẽ khỏi lo hậu hoạn, đề phòng trước vẫn là hơn. Vì theo tôi biết dưới tay của Lý Tự Thành có nhiều mưu sĩ lắm, chúng ta không thể khinh thường.
Lăng Phong ngẫm nghĩ rồi nói :
- Nếu đã thế thì tại sao mình lại không thể vào thành để dọ thám cho chắc hơn?
Đức Uy gật đầu :
- Chính tôi cũng đang muốn như thế ấy.
Vừa nói là hắn vừa đứng dậy.
Lăng Phong lật đật kéo tay Đức Uy, chỉ cái gói lương khô và nói :
- Khoan, dầu gì cũng phải ăn, phải no mới có sức. Tôi biết mấy ngày nay Lý gia đói lắm, phải gắng ăn mới đủ tinh thần hành sự.
Đức Uy ngồi xuống cười gượng :
- Thật sự thì mấy ngày không ăn uống gì cả, nhưng giờ đây lòng nóng như lửa đốt, cho dầu sơn trân hải vị chắc cũng khó nuốt trôi.
Lăng Phong nói :
- Con người không phải sắt đá, dầu gì Lý gia cũng cần phải bảo trì sức khỏe vì công việc hãy còn dài...
Quả thật, một khi bụng trống rồi thì chẳng những thể lực không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-man-chau/2289338/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.