Hồi lâu, như không có cách nào hơn, Lý Đức Uy ngẩng mặt lên hỏi : 
- Dương tiểu muội có luyện võ công, chắc có nghe “Tử Kim Đao”? 
Mẫn Tuệ gật đầu : 
- Có, “Tử Kim Đao” Bạch Trường Không chớ gì? 
Lý Đức Uy gật đầu : 
- Đó là vị tiền bối mà năm xưa cùng đứng ngang hàng với nghĩa phụ của tôi trong danh vị võ lâm, cũng là người đã có công nhiều trong việc bảo vệ giang sơn nhà Minh của chúng ta. 
Mẫn Tuệ gật gật : 
- Tiểu muội biết rồi, nhưng chẳng hay người này là chi của “Tử Kim Đao”? 
Lý Đức Uy thở dài : 
- Là hậu nhân của “Tử Kim Đao”. 
Dương đô đốc gật đầu : 
- Hậu nhân của “Tử Kim Đao” thảo nào võ công lại chẳng cao nhưng “Tử Kim Đao” Bạch Trường Không vốn là người cương trực, năm xưa có giúp nhiều cho triều đình, nhưng sau đó không chịu nhận tước, ông ta trao trả ấn phong và hình như muốn thối xuất giang hồ, đưa cả gia đình ra quan ngoại ẩn cư tại Hồi Hồi bảo. Sau này người con là Bạch La Hán ở với bà nội vì sợ vợ chồng Bạch Trường Không đã sớm qua đời. 
Nhưng không biết sao bọn Mãn Châu biết được, sanh cầm tổ mẫu của Bạch La Hán buộc hắn phải vì chúng mà hành động. 
Dương đô đốc gật gù : 
- Thảo nào hắn chẳng cố xâm nhập Đô đốc phủ. 
Lý Đức Uy lắc đầu : 
- Xâm nhập Đô đốc phủ thì lại không phải vì bọn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-man-chau/2289300/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.