Thật là một chuyện ngoài sức tưởng tượng của Triệu Nghê Thường. 
Làm sao hắn lại biết nàng núp trong rừng? 
Nàng không tin nhưng vẫn phải tin, vì hắn đã nói rất rõ ràng. 
Tên áo vàng nói : 
- Nàng là một cô gái đẹp, nàng đã chẳng can hệ gì đến ngươi thì nàng thuộc về ta. 
Nếu không kịp thời đưa tay bụm miệng thì có lẽ Triệu Nghê Thường đã kêu lên thảng thốt. 
Đôi mắt của tên áo vàng quả thật là sắc bén chẳng những hắn thấy nàng núp trong bụi rậm mà còn biết nàng là gái, hơn nữa, là một cô gái đẹp... 
Gã thiếu niên nói : 
- Đó là chuyện của ngươi, không cần phải nói với ta. 
Triệu Nghê Thường tức giận vô cùng. 
Nàng thấy cái tức giận của nàng có lý, hắn không kể đến chuyện mà tên áo vàng vừa nói, hắn mặc kệ kẻ hung ác hiếp bức một cô gái yếu đuối, con người như thế tại sao hồi nãy nàng lại có cảm giác an toàn khi gần hắn? 
Ấn tượng tốt của nàng gần như mất hẳn đối với gã thiếu niên. 
Tên áo vàng cười hì hì : 
- Đã thế thì không nên mất thì giờ... 
Tay trái của hắn chầm chậm từ trong cái túi đã rút ra thanh kiếm. 
Bao nhiêu năm sống trong Bạch Liên giáo, Triệu Nghê Thường đã từng thấy không biết bao nhiêu kiếm tốt, nhưng chưa từng thấy thanh kiếm như thế bao giờ. 
Thanh kiếm thật nhỏ bề ngang, thật mỏng bề bẹp, nhưng nhìn qua cách cầm của tên áo vàng, ai cũng nhận 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-man-chau/2289268/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.