Như thường lệ, sáng sớm, giữa đại điện của Từ Ân tự, thanh niên nam nữ “Bạch Liên giáo” tụ tập đông đảo ngồi xếp bằng nghiêm chỉnh. 
“Lão Thần Tiên” ngồi trên cao, chính giữa, cô gái choàng mảnh lụa hồng hồi hôm ngồi sát một bên. Có điều bây giờ cô ta đã mặc quần áo đàng hoàng chớ không quấn hờ mảnh lụa hồng như đêm qua ở trong phòng. 
Tia mắt như dao của Lão Thần Tiên quét qua một lượt : 
- Đủ cả phải không? 
Gã thanh niên áo trắng ngồi đầu hàng lên tiếng : 
- Trình Lão Thần Tiên, chỉ có lục sư muội chưa tới. 
Lão Thần Tiên cau mặt : 
- Tại làm sao thế? Tại sao lại có chuyện chậm trễ như thế chớ? 
Cô gái “ngũ sư muội” cười : 
- Có lẽ tối hôm qua lục sư muội cũng ngũ trễ, cho người đến gọi đi. 
Ánh mắt của Lão Thần Tiên bớt “uy” ngay sau câu nói đó, ông vẫy tay : 
- Đi gọi. 
Gã thanh niên quay ra ngoài nói liền theo : 
- Đi gọi lục cô nương. 
Một tên đại hán áo trắng đứng ngoài ứng tiếng chạy đi. 
Chỉ một phút sau, hắn chạy trở vào, mặt hắn tái xanh : 
- Bẩm Lão Thần Tiên, lục cô nương...đã...quy tiên! 
Lão Thần Tiên tái mặt đứng phắt lên : 
- Sao? 
Cô gái “ngũ sư muội” cũng đứng lên, vẻ mặt kinh hoàng : 
- Đi vào xem, đừng hỏi. 
Nàng bước xuống tung mình đi trước. 
Lão Thần Tiên đi song song với cô gái “ngũ sư muội” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-man-chau/2289265/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.