- - À mẹ quên chưa nói, con không biết cũng phải thôi vì cô Ba mới đến làng mình tầm đâu được hơn một năm nay. Mẹ cũng không nhớ bà ấy đến làng mình từ bao giờ, chỉ biết tuy mới đến làng mình không lâu nhưng bà ấy xem cho một vài người rất đúng. Bà ấy già rồi nhưng đồng bóng nên bắt mọi người gọi là Cô, hơn nữa bà ấy còn bị mù nữa.
Lâm tặc lưỡi:
- - Mẹ đúng là toàn tin vào những người không đâu, mù rồi thì nhìn thấy gì mà xem.
Bà Hòa vội nói:
- - Phủi phui cái mồm thằng này, ông trời lấy đi của họ đôi mắt thì sẽ bù cho họ một thứ khác. Không phải ai bà ấy cũng xem cho đâu, hôm trước mẹ đi theo một bà trong làng đến tạ lễ bỗng nhiên bà ấy nói gia đình mình đang có chuyện, con trai đang có người âm theo. Nhưng bà ấy lại không nói là họa chỉ bảo một câu duyên nợ chưa hết, người ở người đi rồi lắc đầu. Mẹ nghe mà lạnh cả sống lưng vì trước đó con có kể về việc con nhìn thấy cái Mai ở bến đò. Mày thử giải thích xem, mày chưa gặp bà ấy, mẹ cũng chưa nói gì sao bà ấy lại biết.
Lâm thấy mẹ nói cũng có phần đúng, từ hôm về đến giờ Lâm chưa gặp gỡ ai ngoài bác Bảy và hai thằng bạn tối nay. Từ khi về làng có quá nhiều chuyện Lâm không giải thích được, Lâm khẽ đáp:
- - Vầng, vậy mai con đi với mẹ...Con cũng có một vài chuyện muốn hỏi xem bà ta có biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-lai-do/581269/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.