Võ công của Vô Kỵ có mạnh đến đâu mà bị điểm luôn một lúc sáu yếu huyệt như vậy cũng không chịu nổi, liền ngã về phía sau luôn.Chỉ Nhược liền rút kiếm ra dí vào ngực chàng và bảo:- Ðã trót thì trét, ngày hôm nay ta phải lấy mạng của ngươi, dù sao oan hồn của Hân Ly đang hiện lên làm nguy ta, ta không thể nào sống được nữa, chi bằng ta cũng ngươi chết một thể cho rảnh.Nói xong, nàng giơ trường kiếm lên nhằm ngực Vô Kỵ đâm thẳng.Bỗng nghe thấy phía sau có một thiếu nữ lên tiếng gọi:- Hãy khoan, Chu Chỉ Nhược, Hân Ly chưa chết mà.Chỉ Nhược quay đầu nhìn lại thấy một thiếu nữ áo đen ở trong bụi cây chạy ra, giơ một ngón tay nhằm lưng Chỉ Nhược đâm luôn.Chỉ Nhược vội nhảy sang bên tránh né.Thiếu nữ nọ quay đầu lại, dưới ánh sáng trăng, thấy mặt nàng rất đẹp, nhưng có mấy đường huyết thần.Vô Kỵ nhận ra thiếu nữ này chính là biểu muội Hân Ly của mình, mặt không còn sưng vù như trước, tuy có mấy vết huyết thần nhưng không thể che lấp vẻ đẹp của nàng.Chỉ Nhược lui hai bước, giơ chưởng lên che ngực, tay phải cầm trường kiếm, dí thẳng vào ngực Vô Kỵ quát lớn:- Nếu cô tiến lên một bước tôi đâm chết y trước.Quả nhiên Hân Ly không cử động, vội nói:- Cô... cô làm bấy nhiêu việc độc ác rồi cũng chưa đủ hay sao?Vô Kỵ ngạc nhiên kêu gọi:- Thù Nhi.Chàng tung mình nhảy lên, ôm chặt lấy Hân Ly và nói:- Thù Nhi, em làm cho anh khổ sở quá.Sự việc xảy ra đột ngột, Hân Ly hoảng sợ la lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-do-long/1366730/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.