Vô Kỵ vừa cười vừa đáp:- Minh muội bảo tôi đoán thử có lẽ suốt đời tôi cũng không sao đoán ra được.Triệu Minh để hai cuốn giấy đó vào trong tay chàng.Vô Kỵ dở ra xem thỡ mới hay đó không phải là giấy mà là những mảnh lụa mỏng như cánh ve sầu. Bên trên có vẽ chằng chịt những chữnho nhỏ và rất đều, cuốn thứ nhất, đầu đề là "Võ Mục di thử" .Ở bên trong đều dạy hành quân đánh trận và những tinh nghĩa yếu quyết của cách bố trận dùng binh.Vô Kỵ xem đến cuốn thứ hai, thấy đầu đề có bốn chữ "Cửu Âm chân kinh", những chữviết ở đằng sau, toàn là những võ công thần kỳ quái dị.Chàng giở đến trang sau cùng, thỡ thấy bên trong có Cửu Âm Bạch Cốt Trảo với Thôi Âm chưởng.Chàng giật mình kinh hãi và hỏi:- Minh muội... có phải Minh muội lấy trong người Chu cô nương không?Triệu Minh đáp:- Khi nàng ta không cử động được thì tôi dại gì mà không thuận tay luôn. Dù tôi không muốn học những võ công âm độc này, nhưng chúng ta có thể đem tiêu hủy đi, cũng còn hơn là để trong tay nàng, để nàng luyện tập thêm mà giết hại người.Vô Kỵ dở Cửu Âm chân kinh ra đọc luôn mấy trang, chàng nhận thấy ý nghĩa rất sâu sắc, nhất thời không thể nào hiểu hết được. Nhưng chàng biết những võ học này không phải là những môn âm độc hạ lưu, nên chàng nói:- Những võ công ghi ở cuốn kinh này quả thực là tinh thâm lắm, cứ theo bên trong mà tu luyện thì ít ra cũng phải đến hai mươi năm mới thành công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-do-long/1366729/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.