Edit: Frenalis
"Giết!" Bốn người bọn họ vừa hét lớn vừa giơ đao xông lên, đây là chuẩn bị liều mạng rồi.
Tôi lạnh lùng nói: "Chỉ bằng các người, dù có liều mạng cũng không động được đến tôi một chút nào."
Tôi lại lấy ra Hấp Hồn Linh, lắc chuông một cái, rút hồn của bốn người bọn họ ra hút vào trong chuông, bị hút mất hồn, bọn họ chỉ còn là người thực vật. Bốn người ngã vật ra đất, không còn động tĩnh gì.
Đúng lúc này, bên ngoài toa tàu tối sầm lại, quỷ khí nồng nặc bao trùm xung quanh, khóe miệng tôi nhếch lên, thản nhiên nói: "Chính chủ cuối cùng cũng đến rồi sao?"
Tôi dường như cảm nhận được điều gì đó, ngẩng đầu lên, thấy một bóng người từ trên không rơi xuống. Tôi giật mình, bóng người đó nhanh đến mức không thể tin được, tôi thậm chí còn không kịp tránh né.
"Xoẹt."
Một âm thanh máu thịt mơ hồ vang lên, cây búa trong tay bóng người đó chỉ còn cách đầu tôi một tấc, nhưng lại đột ngột dừng lại, Hắc Long Phá Thiên Kích đã xuyên qua ngực hắn.
Chu Nguyên Hạo tay cầm trường kích, khóe miệng nhếch lên: "Cuối cùng cũng dụ hắn ra rồi."
Đó cũng là một thợ mỏ. Chỉ có điều, thực lực của hắn đã đạt đến cấp bậc Quỷ Vương, cây búa trong tay chính là bản mệnh kết tinh của hắn, trên đó có ánh sáng đen lưu chuyển có thể đập vỡ bất cứ thứ gì.
Cơ thể thợ mỏ Quỷ Vương bắt đầu tan chảy, biến thành từng mảnh khoáng thạch vụn rơi xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-dia-nguc/3688325/chuong-426.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.