🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Edit: Frenalis



Tôi cảm thấy mơ hồ, Khương Kha nói: "Chị, chúng ta về nhà trước, rồi nói rõ sau."



"Được." Tôi dẫn cậu về nhà, rót một ly nước cho cậu, cậu nhìn quanh hỏi: "Đây là nhà của chúng ta sao?"



Tôi vẫn còn nghi ngờ, hỏi cậu: "Khương Kha, kể chi tiết chuyện của cậu cho tôi nghe đi."



Khương Kha gật đầu: "Em lớn lên ở cô nhi viện."



Tim tôi đập mạnh, chẳng lẽ ba mẹ tôi đã bỏ rơi cậu ấy? Không thể nào, ba mẹ tôi không phải là người như vậy.



"Chị, chị nghĩ ba mẹ đã bỏ rơi em đúng không?" Khương Kha cười nói, "Lúc đầu em cũng nghĩ vậy. Em hỏi cô nhi viện, họ nói cảnh sát đã đưa em tới. Sau đó, em tìm đến cảnh sát nhặt được em. Cảnh sát nói rằng một người dân đang bơi trên sông đã phát hiện ra em, lúc đó em đã thoi thóp, phải cấp cứu rất lâu mới sống sót."



"Họ tìm thấy em với một cái khóa trường mệnh trên cổ." Cậu đưa cho tôi xem cái khóa đó, tôi lật ra phía sau, trên đó có khắc tên Khương Kha.



"Dựa vào cái tên này, em tìm tới Sơn Thành." Khương Kha kể, "Em phát hiện ba mẹ đã báo mất tích với cảnh sát cách đây hai mươi năm. Khi đó, họ đưa chúng ta đi thuyền về quê, gặp phải lốc xoáy, thuyền bị lật, cả gia đình rơi xuống nước. Họ chỉ kịp cứu chị, còn em thì bị nước cuốn đi."



Tôi giật mình, nhớ lại chuyện này. Năm đó tôi chỉ ba bốn tuổi, không nhớ rõ, nhưng ba mẹ có

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-dia-nguc/3678893/chuong-314.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Cô Gái Địa Ngục
Chương 314: Chị Em nhận nhau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.