Edit: Frenalis
"Vâng." Trịnh thúc đáp. "Với tình hình tài chính hiện tại của chúng ta, vẫn có thể kiểm soát được. Chỉ là trong lúc này, đám quỷ kia..."
Chu Nguyên Hạo giơ tay ngắt lời: "Cứ để chúng làm loạn, càng làm loạn thì chết càng nhanh."
"Vâng." Trịnh thúc cúi đầu chào rồi lui ra ngoài.
Chu Nguyên Hạo ánh mắt sâu thẳm, lẩm bẩm: "Lâm Lâm, còn nửa năm nữa. Nửa năm sau đợi anh sống lại, thực lực sẽ khôi phục. Đến lúc đó, dù em có muốn hay không, anh cũng sẽ cướp em về."
******
Tôi bừng tỉnh khỏi giấc mơ, cảm thấy lạnh toát cả người.
Tôi đứng dậy lấy trong tủ ra một chiếc váy dài tay mặc vào, rồi xuống phòng khách. Hai cô gái Võng Lượng lập tức bưng sữa bò lên. Tôi hỏi: "Vân Kỳ tiên sinh đâu?"
Hai cô gái lắc đầu, tỏ vẻ không biết.
Tôi hỏi tiếp: "Trong biệt thự hơi ngột ngạt, tôi muốn ra ngoài đi dạo."
Hai cô gái nhìn nhau, một người đi theo sau, có vẻ muốn giám sát tôi. Tôi cũng không từ chối.
Phía trước biệt thự là vách núi, phía sau là một vùng tuyết trắng xóa.
Tôi đi được một đoạn trên tuyết, bỗng dừng lại, ngẩng đầu nhìn một bóng người cao lớn đứng trước mặt, sắc mặt lập tức thay đổi.
"Quỷ Vương Hiên Huyền?" Tôi kinh ngạc thốt lên.
Cô gái Võng Lượng lập tức chắn trước mặt tôi, nhìn hắn đầy cảnh giác.
Hắn nhìn tôi từ trên xuống dưới, nói đầy ẩn ý: "Không ngờ anh ta lại giấu ngươi kỹ đến vậy, khiến ta phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-dia-nguc/3540671/chuong-278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.