Edit: Frenalis
"Dừng tay!" Vương xử trưởng kinh hãi, bổ một chưởng vào cánh tay tôi. Cánh tay tôi như bị xe cán qua, tiếng xương gãy thanh thúy vang lên, chủy thủ văng ra xa.
Tôi hét lên đau đớn, ôm cánh tay, trán lấm tấm mồ hôi lạnh.
"Không khai ra tin tức của Quỷ Vương Hiên Huyền thì cô đừng hòng chết." Vương xử trưởng lạnh lùng nói, lấy từ sau lưng ra một chiếc còng tay, khóa vào tay tôi. Linh khí trong người tôi lập tức bị phong bế.
Hắn xách tôi lên vai, cười khẩy, nói với Trương Xương Thuận: "Tưởng sẽ là một trận ác chiến, ai ngờ dễ như trở bàn tay. Đầu thai triệt để như thế này, e là phải suy yếu đến ba mươi năm."
"Mặc kệ cô ta suy yếu hay không." Trương Xương Thuận lạnh lùng nói, "Tôi chỉ cần cô ta chết!"
"Rất tiếc, tôi không thể để hai người toại nguyện." Một giọng nói ưu nhã vang lên, khiến sắc mặt cả hai biến đổi.
Họ quay đầu lại, thấy một người đàn ông mặc vest đứng cách đó vài bước, mỉm cười tao nhã nhìn họ.
Người đàn ông này là ai? Sao lại đến gần như vậy mà họ không hề hay biết?
Tôi nhíu mày, hóa ra là Vân Kỳ, sao anh ta lại đến đây?
"Cậu là...?" Vương xử trưởng lên tiếng.
"Các người không cần biết tôi là ai, chỉ cần giao cô ấy cho tôi là được." Vân Kỳ mỉm cười, "Dĩ nhiên, nếu các người không muốn, chúng ta có thể đánh nhau một trận."
Vương xử trưởng nheo mắt: "Người phụ nữ này là tội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-dia-nguc/3539475/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.