Edit: Frenalis
Cơ mặt tôi giật giật hai lần, nói: "Ông à, hiện tại đã gần bảy giờ rồi."
Lão già tức giận nói: "Lão già tôi muốn ngủ bao lâu thì ngủ bao lâu, cô quản được sao?"
Trên trán tôi rủ xuống vài vệt đen, cẩn thận từng li từng tí nói: "Không biết ông hiện tại có thời gian hay không, con có một món đồ muốn gửi bán trong buổi đấu giá tối nay."
Lão già hờ hững lạnh lùng nói: "Nói đi, thứ gì?" Dừng một chút, lại vội vàng bổ sung: "Tôi nhắc nhở trước, tốt nhất là đồ thật, bằng không lão già tôi tính tình cũng không tốt, đến lúc đó đừng trách tôi trực tiếp ném cô ra ngoài."
Tôi thầm nghĩ lão già này cũng quá bất lịch sự rồi, nhưng bây giờ dù sao cũng có việc cần người ta, chỉ có thể ăn nói khép nép: "Là một tấm Phù Lục, ông xem một chút."
Nói xong, tôi đưa một tấm Phù Lục tới, ông ấy cầm lấy nhìn sơ qua, lập tức nổi giận: "Nhóc con, cô trêu tôi à, một tấm bùa trừ tà bình thường cũng đáng để lão già tôi xem sao?"
Tôi hoảng hốt, vội vàng nói: "Xin lỗi, xin lỗi, ông đừng nóng giận, là con lấy nhầm, tấm này mới đúng."
Tôi lại đưa một tấm khác cho ông ấy, nhưng lão già căn bản không muốn nhìn, khoát tay nói: "Không nhìn, không nhìn, ngay cả Phù Lục cũng có thể lấy nhầm, trong tay cô có thể có thứ gì tốt? Nhóc con, tôi nhìn cô cũng là tu vi Tam phẩm, không biết cô tu luyện Tam phẩm này như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-dia-nguc/3504233/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.