Edit: Frenalis
Tôi cau mày nói: "Chuyện này có nên báo cho tổ thứ tư không?"
Chu Nguyên Hạo nói: "Sự việc hôm nay, cảnh sát đã tham gia, rất nhanh sẽ lên báo. Việc rót quỷ khí của người chết vào cơ thể người sống là chuyện lớn. Nếu anh đoán không sai, rất nhanh tổng bộ sẽ phái người tới để điều tra chuyên môn về vụ việc này."
Tôi nhẹ nhàng thở ra: "Đã có bọn họ điều tra, chúng ta sẽ nhẹ nhõm hơn nhiều."
Chu Nguyên Hạo vẫn cau mày: "Chuyện này không đơn giản. Chúng ta không nên hành động thiếu suy nghĩ trước. Chờ người của tổng bộ đến rồi, chúng ta sẽ tùy cơ ứng biến. Trịnh thúc."
"Thiếu gia." Trịnh thúc khẽ khom người.
"Ông tiếp tục thu thập thông tin. Biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng. Hiện tại chúng ta hoàn toàn không biết gì về Quốc Gia Tử Vong, điều này quá nguy hiểm."
"Vâng, thiếu gia."
**********
Hai ngày sau, trên đường cao tốc hướng về Sơn Thành, trong một toa xe lửa hạng nhất chỉ có hai người đàn ông. Tất cả chỗ ngồi đều được dỡ bỏ, thay vào đó là hai chiếc ghế sofa dài bằng da cao cấp và một chiếc bàn tròn màu đỏ. Trên bàn bày biện một chai rượu vang và hai ly rượu.
Một người mặc bộ đồ đen, cầm ly rượu lên, lắc nhẹ, cười nói: "Vũ Sâm, sao anh có vẻ không vui?"
Người nói chuyện là Uông Nhạc, anh ta vẫn ăn mặc như một quý ông thành đạt, khóe miệng nở nụ cười ẩn ý.
Người đàn ông ngồi đối diện anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-dia-nguc/3490381/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.