Mắt âm dương của tôi không dễ sử dụng kể từ khi bước vào không gian quỷ này, có lẽ là do sức mạnh của không gian quá mạnh mà mắt âm dương của tôi chỉ mới ở mức sơ cấp nhất.
Chẳng phải Ôn Noãn đang đứng ở sau lưng tôi sao? Tôi hít một hơi thật sâu, chẳng lẽ Ôn Noãn là quỷ?
Tôi quay đầu lại thì thấy Ôn Noãn đang đứng sau lưng tôi, mỉm cười dịu dàng: "Cô Khương, cô sao vậy? Đã tìm ra mắt trận của không gian quỷ chưa?"
Tôi nuốt nước miếng một cái, tận lực trấn định nói: "Tìm được rồi. Đó là tàu lượn siêu tốc. Chúng ta đi xem trước đi."
"Được, chúng ta tới đó ngay." Ôn Noãn gật đầu với tôi.
Tôi khoác túi xách lên vai nói: "Tôi sẽ tìm tiếp manh mối khác, cô ra ngoài đợi tôi một chút."
Cô ta gật đầu rồi đi về phía cửa, vừa lúc cô ta quay lưng lại, tôi rút thanh kiếm gỗ đào đâm về phía cô ta.
Nào ngờ cô ta đã sớm chuẩn bị, cô ta chụm người nhảy lên trần nhà, chân tay ép vào tường như tắc kè, đầu cúi 180 độ nham hiểm nhìn tôi: "Cô Khương, tôi là vệ sĩ của cô, tại sao cô lại đánh tôi?"
"Các người đưa Ôn Noãn đi đâu rồi?" Tôi nghiêm nghị hét lớn.
"Thật đáng buồn, cô Khương, nếu cô đã muốn giết tôi thì tôi sẽ không khách khí, hôm nay tôi sẽ đến lấy mạng của cô." Trên trần nhà bộ dáng Ôn Noãn hoàn toàn biến thành một con quỷ chết cháy, không khí tràn ngập một mùi than
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-dia-nguc/3447266/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.