- Cô biết như vậy sao? Thế tại sao cô lại còn làm như thế hả? – Một giọng nói đột nhiên vang lên cắt đứt cuộc nói chuyện của nó và Uyên.
Nó và Uyên quay lại, thoáng bất ngờ trước con người đang đứng trước mặt mình. Là Lan Khánh – người đã mất tích mấy ngày nay. Cô ta bước đến trước mặt nó và Uyên:
- Tôi muốn nói chuyện riêng với cô.
- Không được. – Uyên vội vàng ngăn cản.
- Không sao. Uyên, cậu ra ngoài sân ngồi đợi mình tí đi. – Nó quay qua nói với Uyên.
Uyên nhìn nó rồi cũng lẳng lặng bước ra khỏi lớp. Giờ đây trong phòng học chỉ còn lại nó và Lan Khánh. Nó nhìn Lan Khánh rồi nói:
- Cô muốn nói gì?
- Tôi muốn nói gì à? Cô biết quá rõ rồi chứ? – Lan Khánh cất giọng mỉa mia.
- Tôi quả thật không biết cô muốn nói gì.
- Xem ra IQ của cô cũng chẳng cao lắm nhỉ? – Lan Khánh nhìn nó khinh bỉ nói.
- IQ của tôi không cao nhưng cũng không đến nỗi là ngu dốt. – Nó vẫn bình tĩnh nói.
- Khá hay cho sự bình tĩnh và mạnh miệng của cô đấy Lệ Vũ à.
- Cảm ơn cô đã quá khen.
- Tôi muốn nói với cô là cô làm kẻ thứ ba không cảm thấy nhục nhã à?
- Kẻ thứ ba? Cô nói tôi là kẻ thứ ba sao?
- Đúng, chính cô đã phá hoại tình cảm của tôi và Long. Tôi và Long quen nhau từ lâu rồi, tôi cũng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-cua-nhung-con-mua/2435944/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.