Đã hơn một tuần rồi mà Lan Khánh không đi học. Tất cả mọi người trong lớp đều khá lo vì cô nàng đột nhiên mất tích một cách không rõ nguyên do. Hắn không lo cũng chẳng quan tâm gì đến cô ta nhưng trong lòng hắn luôn có một cảm giác khá bất an. Bất an vì câu nói cuối cùng của Lan Khánh khi họ chia tay, cô ta nói sẽ khiến hắn và nó phải hối hận. Hắn không biết Lan Khánh sẽ làm gì nhưng hắn biết cô ta là người nói được sẽ làm được. Vì vậy, hắn rất lo cho nó.
….
Hôm nay vẫn là một ngày như thường lệ, nó và Uyên cùng đến trường. Đi đến được gần nửa sân trường thì Đức không biết từ đâu chạy ra kéo nhỏ đi mất. Chỉ còn lại nó bước vào lớp một mình. Nó thấy hôm nay trường nó có gì đó lạ lắm, không ồn ào nhộn nhịp như thường ngày. Trên hành lang thường ngày nháo nhào như ong vỡ tổ thế mà hôm nay lại im lìm. Quả là kì lạ!
Nó bước vào lớp, vẫn không có lấy một ai. Bước đến chỗ mình, bỏ chiếc cặp xuống bàn, định bước ra ngoài thì đột nhiên cửa lớp đóng sầm lại. Nó giật mình quay lại. Cùng lúc đó, màn hình tivi trong lớp vốn được dùng để phục vụ cho việc giảng dạy của thầy cô đột ngột phát sáng. Màn hình lần lượt chạy lên những hình ảnh của nó và hắn. Từ những hình ảnh nó cãi nhau cùng hắn, từ những hình ảnh nó nấu ăn cho hắn mỗi sáng đến những hình ảnh tụi nó cùng đi chơi và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-cua-nhung-con-mua/2435942/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.