HẬM HỰC! Tâm trạng của Vũ Mi từ trưa tới giờ đều là hậm hực lắm a! Cái gì mà dọn vệ sinh chứ! Cái công ty này thiếu người hay sao? Tên Vân Chính Thiên chết tiệt! Tốt nhất đừng để bà tóm được nếu không thì cứ chuẩn bị quan tài đê! Mà bây giờ là mấy giờ rồi? 2 giờ chưa? Trời ơi! Đừng đến 2 giờ mà! Đồng hồ của chị ơi em đừng chạy nữa mà. mặc dù sáng nào chị cũng làm bị thương họ hàng của em nhưng em hãy tha lỗi cho chị nha. Đừng chạy nữa mà, nếu không chị sẽ bị...bị...dọn vệ sinh đó huhuhu!
-Vũ Mi! 2 giờ rồi, cô nghỉ đi để tôi thay ca!- Một cô gái đi tới làm lòng Vũ Mi tan nát. Sao có thể chứ!
-À Vũ Mi này, vừa nãy tôi gặp CEO! Người bảo tôi chuyển lời cho cô là “đừng mơ trốn việc, công ty có hệ thống gamera tốt lắm đó, phó giám đốc đang đợi cô đó”- Cô gái tiếp tục nói.
“Tên này có thuật đọc tâm hay sao hả trời?” Vũ Mi than trời than đất.
-Ừm! Tôi biết rồi! Cô làm việc đi! Tạm biệt- Cô đau lòng nói.
-Tạm biệt!- Cô gái cũng nói.
Vũ Mi thầm đem họ hàng cha mẹ nhà Vân Chính Thiên ra chúc rượu 1 lượt để bõ cơn tức bản thân. Đi mãi cũng đến NHÀ VỆ SINH a. Tới nơi cô đã thấy Thiên Ý đứng ngây ngốc nhìn nhà vệ sinh cứ như bạn lâu năm chưa gặp cười ngây ngô (Mi tỷ của tôi sao tỷ có thể ví thành như thế hả). Thiên Ý tựa hồ cảm thấy có người đến liền quay ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-buong-binh-va-giam-doc-lanh-lung/100249/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.