Nhưng mà khi cầm đồ của bà nội Ngô cô vẫn nói một tiếng “cảm ơn.”
Bà nội Ngô phất tay giống như đuổi ruồi bọ mà bảo Ngô Mai đi ra ngoài. Mà Ngô Mai cũng không biết tối hôm qua bà lão mơ thấy mẹ chồng của mình, cảm thấy sợ hãi, mà trước đó còn nghe Ngô Tam Thúc tới cửa nói thần lực của Ngô Mai di truyền từ mẹ chồng của bà ta, tuy nói bây giờ không cho phép phong kiến mê tín nhưng mà bà nội Ngô suy cho cùng cũng nửa tin nửa ngờ.
Vì vậy bà ta không muốn để mẹ chồng mình từ dưới đất chui lên tìm mình đâu, dù sao thì gả con nhóc kia ra ngoài là tốt rồi.
Sau khi bắt đầu mùa đông thời tiết lạnh thấu xương, gió thổi đến đau cả mặt, Ngô Mai lấy dầu nghêu ra bôi một chút lên trên mặt, khẽ than một hơi, ở hiện đại mỹ phẩm dưỡng da cô dùng đều mua ở Ginza, ở chỗ này một hộp dầu nghêu thôi cũng thấy quý giá lắm rồi.
Tháng sau cô đã phải gả chồng, nhà họ Ngô cũng không phải nghèo nhưng sẽ không tốn một xu cho cô, thậm chí ngay cả một bộ quần áo màu đỏ cũng không có, mà còn phải mặc những quần áo đầy vết vá để đi lấy chồng. Điều kiện vật chất ở nơi này đều rất thiếu thốn, tiền bạc cũng không được dùng, cái gì cũng phải dùng có kế hoạch, cha cô Ngô Thắng và Triệu Tiểu Nga mặc dù có tiền trong tay cũng sẽ chỉ để lại cho con trai Ngô Đồng, không có chút liên quan gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-beo-o-thap-nien-70/2509809/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.