Cố Như bưng hai tách trà bước ra từ căn bếp tiến đến gần chỗ anh đang đứng, vừa ngửi qua đã nhận ra.
- Trà hoa nhài?
- Đúng rồi, sao thầy vừa ngửi đã nhận ra vậy?
Anh cười mỉm nhẹ nhàng điềm đạm, cầm tách trà từ tay cô ấy lắc nhẹ nói:
- Uống nhiều nên quen mùi.
Cũng phải, Đường Trạch thuộc tuýp người nhẹ nhàng từ tốn, có tính cách không xô bồ hay ồn ào. Cũng giống như hương trà lài thanh thơm, tầng vị nhẹ nhưng đằm sâu, không gắt.
Cố Như tỏ ra thích thú, hai mắt như sáng ra long lanh như sao trời khi biết anh cũng thích uống hương vị trà giống mình.
- Giống em quá, tuy em không nhẹ nhàng tinh tế nhưng rất thích cái mùi hương nhàn nhạt này. Sở thích của em là thưởng thức trà lài vào những buổi chiều yên ắng hoặc buổi tối tĩnh lặng, bởi đó là khoảng thời gian thư giãn sau một ngày học tập mệt mỏi.
Đường Trạch mỉm cười nhấp một ngụm, hương vị tinh tế và ấn tượng mà trà lài mang lại bắt đầu từ lần thưởng thức đầu tiên.
- Học hành là trách nhiệm của mỗi người, có gì đâu mà khổ?
Cố Như nhíu mày đá mắt với anh, uống hớp trà nói:
- Vì thầy thông minh nên mới không cảm nhận được áp lực của các môn học.
- Nếu em nghiêm túc học tập sẽ có cái nhìn khác ngay!
Cố Như thở dài ngồi xuống bộ sofa gần đó.
- Thôi bỏ đi, mình không cùng chí hướng!
Anh bước đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-bac-lieu/2938475/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.