Đường Trạch chống nạnh nhìn theo bóng lưng Cố Như cười tươi, đột nhiên anh nhớ đến chuyện quan trọng, lập tức nói với theo:
- Ây, nãy Khánh Chi làm đổ dầu xuống cầu thang nên trơn lắm, em xuống chậm thôi coi chừng ngã nha!
Cố Như đã rời khỏi phòng, chỉ nghe loáng thoáng chữ được chữ không, khi quay đầu nhìn ra sau vô tình bước hụt chân, trượt trúng bãi dầu Khánh Chi làm đổ dẫn đến té ngã cầu thang.
- Áh!
Đường Trạch giật mình, hoảng hốt bỏ chiếc váy xuống, chạy ra xem tình hình. May mắn độ dốc cầu thang không cao, Cố Như ngồi dưới chiếu nghỉ cầu thang, tay xoa lưng, tay kia nắm chặt tay vịnh cầu thang dựa người vào thành gỗ, nhăn mặt đau đớn.
Đường Trạch lo lắng bước vội xuống, gằn giọng:
- Sao không cẩn thận gì vậy? Anh mới dặn xong cái chát là con Chi nó làm đổ dầu, đi nhìn trước nhìn sau rồi mà không chịu nghe?
Anh không phải là người đàn ông khéo ăn nói, vì nhất thời lo lắng nên nóng nảy, cộc tính buộc miệng mắng vài câu. Thế là ánh mắt Cố Như thay đổi, chuyển sang trạng thái tức giận rơm rớm nước mắt.
- Tại anh chứ ai, tới giờ cơm không chịu tự giác xuống đợi kêu đợi mời, lúc nãy đi chung em cho rồi thì có té đâu.
Cố Như mang tâm trạng bức xúc thấy rõ, Đường Trạch giơ tay muốn đỡ cô ấy đứng dậy xoa dịu không khí căng thẳng.
- Tay đây anh đỡ dậy coi lưng có sao không!
Nhưng cô hất tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gai-bac-lieu/2937998/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.